Làm ơn thì mắc oán! Tử tế nhiều quá thì không được coi trọng Nhất là khi chưa bao giờ nhờ vả để giúp xây dựng, tất cả đều là tự nguyện!
Để bây giờ lại nói khác đi?", "Chính lúc ấy làm làm người ta sợ hãi khi đối
diện " đến nỗi "Công ty không còn muốn nhận sự giúp đỡ của các bạn",...
"Chị vẫn ổn! Chị vẫn ở đây! Các em vẫn còn đó để cùng chị viết tiếp những kỷ niệm thật đẹp chứ?" - Mai Hồng Ngọc said ngày 9/01/2018
Chỉ có loài vật mới hay có trò trả ơn thôi. Lòng tốt đặt không đúng chỗ sẽ đến lúc hy sinh đó trở thành bong bóng xà phòng. Giờ là lúc người hâm mộ cuồng nhiệt thức tỉnh sớm hơn. Thần tượng không phải để yêu quý thôi, mà hãy đội "tượng Thần" lên ban thờ, thêm nải chuối xanh và thắp mấy nén nhang.
Ngày xưa, có hai người học trò một tên là Lưu Cải, một tên là Lễ Châu. Họ cùng nhau đèn sách mấy năm liền nên tình cảm như anh em ruột thịt.
Sắp đến kỳ thi, Lễ Châu bị ốm.Tưởng bệnh tình khó qua khỏi, Lễ Châu bèn nói với Lưu Cải: Tôi nay chắc không sống được. Ngôi nhà và mảnh vườn này của cha mẹ tôi để lại, anh hãy bán nó đi, một phần lấy tiền đi thi, bõ công đèn sách mấy năm qua, một phần để làm ma cho tôi. Anh đỗ đạt kỳ này là tôi mãn nguyện lắm rồi.Lưu Cải thương bạn khóc nức nở. Theo lời bạn, Lưu Cải bán mảnh vườn lấy tiền vừa để lo thuốc thang cho bạn, vừa thêm vào việc lều chõng của mình. Rồi kỳ thi năm ấy, nhờ có tiền đi thi nên Lưu Cải đã đỗ, rồi được bổ làm quan.Thời gian trôi đi, nhờ thuốc thang chữa trị, lại thấy bạn mình thi đỗ thì thấy làm vui nên bệnh của Lễ Châu lui dần, rồi một ngày kia bệnh tình khỏi hẳn.(Ảnh minh họa không liên quan đến nội dung câu chuyện)Nhớ đến bạn năm nào cùng chung đèn sách, Lễ Châu nghĩ đến tình xưa, nghĩa cũ đặng tìm đến bạn cũ nhờ đỡ đần để có dịp chờ ngày thi tiếp.Từ ngày làm quan, Lưu Cải tính tình thay đổi, lạnh nhạt với bạn cũ. Sợ bạn mình nhờ vả, liên lụy nên Lưu Cải tìm cách trốn tránh, rồi sinh lòng hại bạn. Nhưng Lễ Châu không hề biết bụng dạ của bạn đã thay đổi nên chẳng chút nghi ngờ.Một ngày kia, trời đã tối, tìm gặp được Lưu Cải, Lễ Châu theo bạn vào nhà. Thời ấy, người ta đào hào xung quanh nhà để chống trộm. Muốn vào nhà phải qua một chiếc cầu, dưới đó là hào sâu có cắm chông và rắn rết. Lưu Cải đi trước, lợi dụng lúc tối trời, vừa bước sang bên này ván cầu, anh ta bèn rắp tâm rút cái ván để cho Lễ Châu lăn xuống hào mà chết. Nghe tiếng rút ván Lễ Châu hiểu ngay sự tình nên đã kịp dừng chân. Tưởng bạn đã rơi xuống hào sâu chết rồi, Lưu Cải mới lỉnh vào vườn trong.Lễ Châu trở về nhà, buồn rầu vì tình bạn tráo trở. Lưu Cải làm quan được mấy năm thì bỗng nhiên một hôm bị sét đánh chết. Hôm đưa ma bạn về, Lễ Châu mới kể chuyện cũ cho thầy dạy mình nghe. Thày dạy mới bảo: Đó là kẻ “qua cầu rút ván”, người như thế khó qua khỏi được trời quở trách. Chết bất đắc kỷ tử là phải lắm rồi.Trước thì được người giúp đỡ, khi thành công, thành danh rồi thì lại bội ơn, khinh bạc người, rồi tìm cách hại người, những kẻ như thế, xưa nay, đời nào cũng có. Nên dân gian mới có câu:Khi chưa, tình nghĩa trăm đàng
Được thì rút ván, phũ phàng làm ngơ.
Với pha tự hủy đi vào lòng đất, lọc fan lần 2 - 2022 diễn ra trên diện rộng. Hình
ảnh câu chuyện lấy ý tưởng từ huyền sử Mị Châu - Trọng Thủy nhiều nước mắt
trong "Đôi mi em đang u sầu" là hình ảnh một Mai Hồng Ngọc mang nỏ thần bắt
nát bươm đám fan trung thành có chung chí hướng với cái đầu tích cực của năm 2018.
Đôi Mi Em Đang U Sầu xứng đáng là một dấu son mới trong sự nghiệp của Đông Nhi, một sản phẩm âm nhạc xứng đáng với 2 chữ "để đời"!
她不懂得感恩,经常在别人帮过她之后就过河拆桥。
/Tā bù dǒngdé gǎn'ēn, jīngcháng zài biérén bāngguò tā zhīhòu jiù guòhéchāiqiáo./
( Cô ta ko hiểu thế nào là biết ơn, sau khi người khác giúp đỡ mình liền qua cầu rút ván.)
Sẽ thêm nhiều bức tâm thư để giãi bày và giải nghệ ? Chúng ta hãy ngồi lại, làm bát cháo cá Koi trong lúc chờ An Dương Vương rút kiếm chém đầu giặc Mỵ Nương.
Đăng nhận xét
Cảm ơn bạn đã để lại Trí Khôn nơi tăm tối này! Chúc một ngày với tốt lành đến với bạn và người thân!